Sau những bài học về cảm xúc, sự thấu hiểu và cả những bí mật ẩn giấu, tôi nhận ra nghề Smart Home không chỉ đòi hỏi kỹ năng kỹ thuật, mà còn cả khả năng đối phó với những tình huống "dở khóc dở cười". Đặc biệt là khi sự cố liên quan đến an ninh, đôi khi lại mang một màu sắc trớ trêu đến khó tin.
Dự án lần này là một hệ thống an ninh toàn diện cho một biệt thự lớn ở ngoại ô. Chủ nhà là một cặp vợ chồng trung niên, rất kỹ tính. Họ muốn mọi thứ phải được bảo vệ tuyệt đối, từ cửa ra vào, cửa sổ, cho đến cả khu vườn. Tôi đã lắp đặt hệ thống cảm biến chuyển động, camera giám sát hồng ngoại, và cả còi báo động cực lớn.
Mọi thứ đã hoàn tất và được bàn giao. Tôi yên tâm rằng căn biệt thự đã được bảo vệ tối đa. Nhưng chỉ hai tuần sau, tôi nhận được một cuộc gọi lúc nửa đêm. Số lạ, tôi đoán ngay có sự cố.
- "Anh Liêm phải không? Nhà tôi bị trộm rồi!" Giọng người chủ nhà run rẩy, đầy vẻ hoảng hốt.
Tôi giật mình. "Sao ạ? Hệ thống báo động có hoạt động không thưa anh?"
- "Có chứ! Nó kêu inh ỏi cả lên! Nhưng thằng trộm... nó lại không chạy!"
Tôi ngạc nhiên. "Không chạy? Vậy nó làm gì ạ?"
- "Nó... nó đang nói chuyện điện thoại!"
Tôi gần như không tin vào tai mình. Một tên trộm đột nhập vào nhà, bị báo động phát hiện, mà lại đứng nói chuyện điện thoại? Tôi vội vàng trấn an chủ nhà, hướng dẫn anh ấy gọi công an và cam kết sẽ đến ngay lập tức.
Khi tôi đến nơi, công an đã có mặt. Căn biệt thự sáng đèn, còi báo động vẫn đang hú lên từng hồi chói tai. Và đúng như lời chủ nhà nói, một người đàn ông lạ mặt đang đứng giữa phòng khách, tay cầm điện thoại, vẻ mặt bực bội.
Công an ập vào khống chế tên trộm. Hắn ta vẫn không ngừng la mắng vào điện thoại: "Anh nói gì cơ? Sao lại không chịu nghe tôi giải thích? Tôi đang có việc quan trọng mà...!"
Hóa ra, tên trộm này đã đột nhập vào nhà, nhưng ngay khi hệ thống báo động kích hoạt, hắn ta lại nhận được một cuộc gọi khẩn cấp từ bạn gái. Thay vì bỏ chạy, hắn lại đứng lại để... cãi nhau với bạn gái qua điện thoại, vì cô ta giận dỗi vì hắn không nghe máy. Hệ thống báo động hú ầm ĩ, chủ nhà hoảng loạn, công an đang trên đường đến, mà tên trộm vẫn thản nhiên đôi co qua điện thoại.
Lúc đó, tôi không biết nên cười hay nên khóc. Tôi đã chứng kiến rất nhiều vụ trộm, nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy một tên trộm "vô duyên" đến mức độ này. Hắn ta quá bận cãi nhau với bạn gái mà quên mất mình đang ở đâu, đang làm gì.
Sự việc sau đó đã được giải quyết. Chủ nhà vừa nhẹ nhõm, vừa buồn cười về tình huống oái oăm này. Còn tôi, tôi có thêm một câu chuyện để kể về cái nghề "vô duyên" của mình.
Bài học rút ra:
Công nghệ hiện đại có thể bảo vệ chúng ta khỏi những mối nguy hiểm, nhưng không thể lường trước được sự "vô duyên" của con người, hay những tình huống trớ trêu mà cuộc sống mang lại.
Đôi khi, những kế hoạch hoàn hảo nhất cũng có thể bị phá vỡ bởi những yếu tố không ngờ.
Và quan trọng nhất, đừng bao giờ để một cuộc điện thoại làm bạn phân tâm khi bạn đang làm một việc "quan trọng", dù đó là việc gì đi chăng nữa. Bởi vì, sự vô duyên lớn nhất là không biết đặt đúng ưu tiên.


Đăng nhận xét
Vui lòng bình luận lịch sự, không spam.
Hoặc bạn có thể liên hệ trực tiếp qua số: 0902.633.999