Chuyện nghề Smart Home: Chuông cửa thông minh, khách đến không mời

Chuyện nghề Smart Home: Thợ vô duyên giải quyết sự cố chuông cửa báo có người đến do đèn cảm ứng. Câu chuyện hài hước, dở khóc dở cười và bài học triế

Cái nghề làm nhà thông minh của tui Liêm này, nhiều khi còn kiêm luôn cả nghề… tư vấn tâm lý. Mấy cái đồ điện tử, nó có "tính nết" lắm, không phải muốn là được. Giống như cái vụ của ông chú Tám ở Sóc Trăng nè.


Ông chú Tám này nổi tiếng là người khó tính, kỹ lưỡng. Ổng có cái biệt thự to đùng, lại hay vắng nhà, nên ổng muốn lắp cái chuông cửa thông minh có camera. Ổng bảo: "Chú làm sao cho nó quay lại hết mấy người tới bấm chuông, rồi gửi về điện thoại cho chú. Lỡ chú đi vắng, ai tới mà chú biết đường tiếp".

Tui thấy yêu cầu của ổng cũng hợp lý. Tui lắp đặt xong xuôi, chỉ cho ổng cách xài. "Dạ, chú cứ bấm vào cái nút trên điện thoại là thấy hết ai đang đứng ngoài cửa. Ai lạ, mình có thể nói chuyện trực tiếp luôn. Mà cái chuông này thông minh lắm, nó còn tự động nhận diện và quay lại video nữa".

Ông chú Tám gật gù, vẻ mặt hài lòng lắm. Tui thấy vậy cũng yên tâm, nhận tiền công rồi về.

Hai bữa sau, đang ngồi sửa điện cho một người khách khác thì điện thoại tui reo. Số ông chú Tám. Tui bắt máy, nghe giọng ổng hổn hển: "Liêm ơi, chú mau tới đây! Cái chuông cửa nhà chú bị sao rồi! Mấy ngày nay nó cứ báo có người đến hoài, mà chú mở điện thoại ra thì chả thấy ai cả. Thiệt là kỳ!".

Tui nghe mà ngớ người. Tưởng có ai đang phá ổng, tui vội vàng chạy qua. Tới nơi, thấy ông chú Tám đứng ở cửa, mặt mày xanh lét. Ổng bảo: "Chú coi! Nó cứ báo có người đứng ngoài cửa hoài. Có lúc là lúc 3 giờ sáng, 4 giờ sáng, rồi cả ban ngày nữa. Có phải nhà chú bị ma ám không?".

Tui lấy điện thoại ra, kiểm tra lại hệ thống chuông cửa. Quả thật, lịch sử thông báo dày đặc. Hàng chục cái thông báo báo hiệu "có người đến cửa" trong hai ngày. Tui mở video ra coi. Hầu hết video đều là… không có ai cả. Chỉ thấy một khoảng không trống trơn. Tui nhìn mà cũng thấy rợn người.

Tự nhiên tui nhìn lên cái chuông cửa. Nó gắn ở ngay cạnh cửa chính, mà ở phía trên nó, có một cái đèn cảm ứng nhỏ xíu. Tui thấy nó cứ chớp chớp, chớp chớp. Tui chợt hiểu ra.

Tui mới hỏi ông chú Tám một câu: "Dạ, cái đèn này chú có dùng không?". Ông Tám bảo: "Có! Nó là đèn cảm ứng. Buổi tối có ai tới thì nó tự sáng. Ban ngày thì nó không sáng". Tui cười méo xẹo.

Thì ra, cái chuông cửa này nó có cảm biến chuyển động. Mà cái cảm biến chuyển động của nó lại nhạy quá, lại nằm ngay dưới cái đèn cảm ứng. Mỗi khi cái đèn cảm ứng nó tự bật lên, nó sẽ tạo ra một luồng sáng bất ngờ, mà cái chuông cửa nó lại nhạy, nó lại hiểu nhầm luồng sáng đó là... người đến. Thế là nó tự động quay video, rồi gửi thông báo về điện thoại cho ông Tám, cả ban đêm lẫn ban ngày, miễn sao cái đèn nó chớp một cái là nó báo.

Tui giải thích xong, ông chú Tám đứng ngẩn người ra. Rồi ổng vỗ đùi đánh đét: "Thiệt! Cái chú Liêm này! Cái đèn nó cũng biết chọc người ta nữa. Tui cứ tưởng ma quỷ gì không à. Cái chuông cửa này nó vô duyên y như chú vậy!".

Bài học kinh nghiệm

Đôi khi, cái sự thông minh của công nghệ lại trở thành "kẻ thù" của chính nó. Không phải cứ thứ gì nhạy, thứ gì tiên tiến cũng là tốt. Cái quan trọng là phải biết cách phối hợp chúng một cách hợp lý, nếu không, cái "thông minh" ấy sẽ trở nên "vô duyên" và gây ra những chuyện dở khóc dở cười.

Đăng nhận xét

Vui lòng bình luận lịch sự, không spam.

Hoặc bạn có thể liên hệ trực tiếp qua số: 0902.633.999

[blogger][disqus][facebook][spotim]

MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget