Latest Post

Bữa nay, ngồi lại đây dòm mấy cái ống nhựa, con ốc, sợi dây điện ngổn ngang mà tui nhớ lại cái hồi mới vô nghề. Nói thiệt, cái nghề "thông minh hóa" nhà cửa này nó bạc lắm chú ơi. Đâu phải cứ lắp xong là xong, còn bao nhiêu thứ phải lo, đủ chuyện buồn vui, giận hờn. Bữa nay rảnh rang, tui kể cho chú nghe câu chuyện về cái cảm xúc mà tui thấy nó buồn hơn cái chết.

Cái chuyện đó xảy ra cách đây cũng hơn mấy năm rồi. Hồi đó, tui vừa mới làm xong một cái biệt thự ở tuốt dưới Đồng Nai. Nhà người ta giàu có, nên trang bị đủ thứ trên đời, từ rèm cửa, đèn đóm, máy lạnh, camera, tới cả cái toilet cũng phải thông minh. Tui với thợ làm cả tháng trời mới xong, công trình hoành tráng lắm, mà ông khách ổng cũng ưng bụng dữ lắm. Thanh toán tiền xong xuôi, tui cũng an tâm, nghĩ bụng chắc kèo này làm ăn ngon lành.

Ai dè, mới mấy bữa sau, ổng điện thoại lại, giọng nóng như lửa đốt. "Hai Liêm hả? Mày coi cái camera gì mà bị mờ, không thấy gì hết trơn. Bữa giờ tao thấy hình ảnh nó bình thường mà nay nó mờ tịt à! Mày làm ăn kiểu gì vậy hả?"

Nghe xong, tui giật mình. Camera là đồ của hãng, có bảo hành đầy đủ, mà sao lại hư nhanh vậy? Tui mới hỏi ổng: "Chú có làm gì với nó không, hay có ai đụng gì tới không?". Ổng la lên: "Tao có đụng gì đâu! Mày làm xong thì tao xài thôi! Tao không cần biết lý do, mày phải xuống coi và thay cái mới cho tao!".

Lúc đó, tui bực trong bụng lắm. Nhưng mà thôi, nghề mình là nghề dịch vụ, phải nhịn. Tui bèn chạy xe một mạch từ Đồng Tháp xuống Đồng Nai. Tới nơi, tui thấy cái camera bị mờ thiệt, mà nhìn kỹ, tui thấy có vết trầy xước. Tui mới nói: "Chú ơi, cái này có vẻ như bị ai đó làm rớt hay va chạm gì rồi, chứ đồ điện tử tự nhiên nó không hư vậy đâu".

Ông khách nghe vậy, mặt mày đỏ gay, ổng đập bàn: "Tao nói tao không đụng là không đụng! Mày muốn đổ thừa cho tao hả? Tao bỏ cả đống tiền ra mua đồ của mày, giờ nó hư mày lại kiếm chuyện hả? Tao không cần biết! Mày phải đền, nếu không tao báo công an, kiện mày tội lừa đảo!".

Nghe ổng nói tới đó, tui nín thinh. Cái cảm giác lúc đó, nó vừa oan ức, vừa bất lực. Cái nghề mình, làm dâu trăm họ. Khách hàng đâu có chịu hiểu là đồ điện tử, cũng như con người, đôi khi nó cũng "đau ốm", có lúc "trái gió trở trời". Huống chi đây lại là lỗi khách quan, có thể do con nít nghịch, hay do vật gì đó chẳng hạn như cục đá nhỏ vô tình lướt qua làm trầy ống kính ccuar camera... Nhưng nói gì đi nữa, ổng cũng không nghe, ổng cứ nghĩ mình làm ăn gian dối.

Lúc đó, tui chỉ còn biết thở dài. Thôi thì, "thua keo này, bày keo khác". Tui quyết định tự bỏ tiền túi ra mua một cái camera mới y chang để thay cho ổng. Tui nghĩ bụng, thà lỗ chút đỉnh, còn hơn mang tiếng xấu. Vả lại, làm ăn uy tín, mới giữ được khách lâu dài. Sau này, có lỡ hư hỏng gì nữa, ổng cũng thương tình mà gọi mình trước, chứ không phải "thấy cây đá đổ" rồi đi kiếm thợ khác.

Sau khi lắp xong camera mới, tui mới nói với ổng: "Chú ơi, coi như bữa nay con phụ chú, chứ cái này không phải lỗi của con. Cái nghề của con, làm đâu hay đó. Tụi con làm bằng cái tâm, chứ không phải làm để lừa gạt ai". Ổng nghe vậy, mặt mày cũng dịu lại, nói: "Ừ, tao biết rồi. Nhưng mà tao thấy mày giải quyết được vấn đề cho tao là được".

Qua câu chuyện này, tui rút ra được bài học là cái nghề này, cái quan trọng nhất không phải là cái tài, mà là cái đức. Cái "đức" ở đây là mình phải biết lắng nghe, thấu hiểu, và có trách nhiệm với cái công việc của mình. Dù cho lỗi không phải do mình, nhưng mình vẫn phải có giải pháp để làm hài lòng khách, bởi vì "khách hàng là thượng đế", đúng như ông bà xưa nói: "Một lần bất tín, vạn lần bất tin". Mà làm nghề này, chữ tín là quan trọng nhất, hơn vàng. Nó giúp mình đứng vững được giữa cái dòng đời đầy thị phi.

Cái nghề của Hai Liêm không phải là bán online mấy cái thiết bị công nghiệp. Mà là chuyên tư vấn, thiết kế, thi công, lắp đặt, bảo trì, sửa chữa các đồ dùng thông minh trong dân dụng. Nên nếu chú, hay bà con có cần, thì cứ mạnh dạn liên hệ tui qua số 0902633999, có Zalo, WhatsApp. Địa chỉ tui ở ấp Đôi Ma, xã Gia Thuận, tỉnh Đồng Tháp. Tui hứa sẽ tư vấn tận tình, không lấy phí, và làm việc bằng cái tâm của người nông dân chất phác.

Chào mấy cha mấy má, lại là Hai Liêm Vô Duyên đây! Bữa nay tui kể một câu chuyện nữa, mà câu chuyện này nó lại làm tui thấy cái tình yêu thương của con người dành cho mấy con vật cưng nó lớn lao tới mức nào.

Chuyện là tui có một khách hàng, là một cô chủ trẻ, cô ấy sống độc thân và rất yêu thương con mèo cưng của mình. Cô ấy gọi điện cho tui, giọng đầy vẻ lo lắng:

"Chú Hai Liêm ơi, chú rành mấy cái đồ công nghệ quá trời. Chú qua coi giùm con cái nhà thông minh được không? Mà con muốn cái nhà thông minh này... nó giúp con chăm sóc con mèo cưng của con á."

Tui nghe xong thì thấy lạ lạ. Thường thì nhà thông minh là để lo cho con người, chứ ai lại dùng để chăm sóc thú cưng bao giờ. Tui liền hỏi cô chủ kỹ hơn về nhu cầu của cô.

Cô chủ mới giải thích: "Con mèo của con nó hơi yếu, lại hay kén ăn nữa. Con đi làm cả ngày, không có ai ở nhà trông nom nó. Con muốn có một cái hệ thống sao mà mỗi khi con mèo ăn không hết đồ ăn, hay uống không đủ nước, thì nó phải tự động báo cho con biết. Rồi con muốn có một cái camera, nó có thể theo dõi con mèo của con cả ngày, lỡ nó có làm gì lạ hay có dấu hiệu bệnh tật thì nó phải tự động gửi thông báo cho con."

Trời đất quỷ thần ơi! Tui nghe xong mà muốn té ngửa! Đây đâu còn là nhà thông minh nữa, mà là một cái "trạm y tế di động" cho thú cưng rồi. Tui làm nghề gần chục năm, chưa bao giờ gặp một yêu cầu nào "độc lạ Bình Dương" như vầy. Thường thì nhà thông minh là để lo cho tiện nghi cuộc sống, còn ở đây là lo cho sức khỏe của một con mèo.

Thôi thì nghề của mình là phục vụ, khách hàng là thượng đế. Cô chủ đã tin tưởng mình thì mình phải cố gắng làm thôi. Tui lật đật tính toán, tìm kiếm mấy cái thiết bị thông minh có thể hỗ trợ việc chăm sóc thú cưng. Nào là bát ăn, bát uống thông minh có thể đo lượng thức ăn, nước uống; camera AI có chức năng theo dõi hành vi của thú cưng, phát hiện những dấu hiệu bất thường; rồi còn phải kết nối với một cái loa thông minh để nó phát ra tiếng gọi hay lời nhắc nhở cô chủ nữa.

Cái quá trình lắp đặt cũng không hề dễ dàng. Tui phải giải thích cặn kẽ cho cô chủ cách sử dụng, cách lập trình. Rồi tui còn phải cài đặt các thông số về thức ăn, nước uống, hành vi của mèo vào hệ thống để nó hoạt động đúng theo nhu cầu của cô chủ. Cuối cùng thì mọi thứ cũng đâu vào đó. Từ ngày có cái "trợ lý sức khỏe thú cưng" này, cô chủ mừng lắm. Cô nói giờ không còn lo con mèo của mình bị đói, bị khát hay bị bệnh nữa. Cô đi làm cũng yên tâm hơn nhiều.

BÀI HỌC KINH NGHIỆM:

Cái chuyện này làm tui suy nghĩ hoài. Rốt cuộc thì cái sự thông minh, đôi khi không phải chỉ nằm ở mấy cái công nghệ hiện đại, mà nó nằm ở chỗ biết lắng nghe, biết thấu hiểu cái nhu cầu thiệt tình của người khác. Có những chuyện tưởng chừng vô lý, nhưng khi mình chịu khó suy nghĩ, tìm cách giải quyết thì mới thấy nó có cái lý riêng của nó.

Cũng giống như ông bà xưa hay nói, "Yêu vật như yêu người." Cái tình yêu thương dành cho những con vật nhỏ bé, yếu ớt là một điều rất đáng trân trọng. Công nghệ chỉ là công cụ để mình thể hiện cái tình yêu thương đó một cách trọn vẹn hơn mà thôi.

Vậy đó mấy cha mấy má, nên ai có ý tưởng gì độc đáo, hay thậm chí "dị" một chút, thì đừng ngại mà liên hệ tui Hai Liêm. Dù là nhà thông minh cho tiện nghi, cho sức khỏe, hay thậm chí là để chăm sóc thú cưng, tui cũng làm hết. Tui chuyên tư vấn, thiết kế, thi công, lắp đặt, bảo trì, sửa chữa các đồ dùng thông minh trong dân dụng. Kể cả mấy cha mấy má mua đồ của ai rồi, cần tui tới lắp đặt, sửa chữa, tui cũng nhận hết, chỉ tính tiền công thôi à.

Có gì cứ liên hệ tui qua số 0902633999 (có Zalo, WhatsApp) hay ghé tui tại ấp Đôi Ma, xã Gia Thuận, tỉnh Đồng Tháp để tui lắng nghe câu chuyện của mấy cha mấy má nghe.

Chào mấy cha mấy má, lại là Hai Liêm Vô Duyên đây! Hôm nay tui lại có một câu chuyện nữa, mà câu chuyện này nó lại đưa tui đi xa hơn chút, lên tận Tây Nguyên đại ngàn, nơi có những vườn cà phê bạt ngàn. Chuyện là tui nhận được yêu cầu từ một ông chủ vườn cà phê lớn, mà cái yêu cầu của ổng nghe xong tui vừa thấy hay, vừa thấy phục.

Ông chủ vườn cà phê này tên Ba Lâm, là một người có tầm nhìn xa trông rộng. Ổng sở hữu một vườn cà phê rộng hàng chục hecta, mà cái vấn đề lớn nhất của ổng là trộm cắp. Cứ mỗi mùa thu hoạch, trộm lại hoành hành, làm ổng mất ăn mất ngủ. Ổng gọi điện cho tui, giọng đầy vẻ lo lắng:

"Chú Hai Liêm ơi, chú rành mấy cái đồ công nghệ quá trời. Chú lên đây coi giùm tui cái nhà thông minh được không? Mà tui muốn cái nhà thông minh này... nó lo canh gác cho cái vườn cà phê của tui á."

Tui nghe xong thì hiểu ngay là chú muốn một hệ thống an ninh hiện đại cho vườn cà phê. Tui liền tư vấn cho chú mấy cái thiết bị như camera hồng ngoại có chức năng nhận diện chuyển động, cảm biến hàng rào, hệ thống đèn chiếu sáng tự động, loa báo động công suất lớn... để lỡ có kẻ gian đột nhập, hệ thống sẽ tự động phát hiện, bật đèn, hú còi và gửi thông báo về điện thoại của chú.

Chú Ba Lâm nghe xong thì gật gù, nhưng lại chép miệng nói:

"Mấy cái đó thì hay đó chú, nhưng mà tui muốn cái nhà thông minh của tui nó còn phải biết phân biệt người lạ với người nhà nữa. Rồi mỗi khi có xe tải lạ chạy vô vườn, nó phải tự động chụp hình biển số xe gửi cho tui. Đặc biệt, tui muốn có một cái loa thông minh, nó có thể phát ra tiếng chó sủa, hay tiếng người nói cảnh báo để hù dọa trộm nữa."

Trời đất quỷ thần ơi! Tui nghe xong mà muốn té ngửa! Đây đâu còn là nhà thông minh nữa, mà là một "trạm canh gác AI" rồi. Tui làm nghề gần chục năm, chưa bao giờ gặp một yêu cầu nào "độc lạ Bình Dương" như vầy. Thường thì nhà thông minh là để lo cho nhà cửa, còn ở đây là lo cho cả một vườn cà phê rộng lớn.

Thôi thì nghề của mình là phục vụ, khách hàng là thượng đế. Chú Ba Lâm đã tin tưởng mình thì mình phải cố gắng làm thôi. Tui lật đật tính toán, tìm kiếm mấy cái thiết bị an ninh thông minh có thể kết nối với hệ thống nhà thông minh. Nào là camera AI có chức năng nhận diện khuôn mặt và biển số xe; cảm biến hàng rào quang điện; loa thông minh có thể phát ra nhiều loại âm thanh khác nhau; rồi còn phải kết nối với một cái màn hình lớn ở nhà chú để chú có thể theo dõi toàn bộ vườn cà phê nữa.

Cái quá trình lắp đặt cũng không hề dễ dàng. Tui phải đi khắp vườn cà phê để lắp đặt thiết bị, kéo dây điện, dây mạng. Rồi tui còn phải lập trình cho hệ thống để nó hoạt động đúng theo nhu cầu của chú Ba Lâm. Cuối cùng thì mọi thứ cũng đâu vào đó. Từ ngày có cái "trạm canh gác AI" này, chú Ba Lâm vui lắm. Chú nói giờ không còn lo trộm cắp nữa, đêm nào cũng ngủ ngon lành, không còn phải thức khuya dậy sớm canh vườn nữa.

BÀI HỌC KINH NGHIỆM:

Cái chuyện này làm tui suy nghĩ hoài. Rốt cuộc thì cái sự thông minh, đôi khi không phải chỉ nằm ở mấy cái công nghệ hiện đại, mà nó nằm ở chỗ biết lắng nghe, biết thấu hiểu cái nhu cầu thiệt tình của người khác. Có những chuyện tưởng chừng vô lý, nhưng khi mình chịu khó suy nghĩ, tìm cách giải quyết thì mới thấy nó có cái lý riêng của nó.

Cũng giống như ông bà xưa hay nói, "Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn." Việc đầu tư vào công nghệ để bảo vệ tài sản, để an tâm làm ăn là một sự đầu tư xứng đáng. Công nghệ không chỉ giúp mình tiện nghi hơn, mà còn giúp mình làm giàu, giúp mình phát triển.

Vậy đó mấy cha mấy má, nên ai có ý tưởng gì độc đáo, hay thậm chí "dị" một chút, thì đừng ngại mà liên hệ tui Hai Liêm. Dù là nhà thông minh cho nhà cửa, cho vườn tược, hay thậm chí là cho cả một trang trại, tui cũng làm hết. Tui chuyên tư vấn, thiết kế, thi công, lắp đặt, bảo trì, sửa chữa các đồ dùng thông minh trong dân dụng. Kể cả mấy cha mấy má mua đồ của ai rồi, cần tui tới lắp đặt, sửa chữa, tui cũng nhận hết, chỉ tính tiền công thôi à.

Có gì cứ liên hệ tui qua số 0902633999 (có Zalo, WhatsApp) hay ghé tui tại ấp Đôi Ma, xã Gia Thuận, tỉnh Đồng Tháp để tui lắng nghe câu chuyện của mấy cha mấy má nghe.

Chào mấy cha mấy má, lại là Hai Liêm Vô Duyên đây! Bữa nay tui kể một câu chuyện nữa, mà câu chuyện này nó lại làm tui thấy cái nghề mình ý nghĩa ghê gớm, không chỉ là lắp đặt công nghệ mà còn là góp phần vào chuyện học hành của mấy đứa nhỏ.

Chuyện là tui có một khách hàng, là một cô giáo trẻ, cô ấy rất bận rộn với việc dạy học trên trường. Cô ấy có hai đứa con đang tuổi đi học, mà việc kèm cặp con học bài mỗi tối là một thử thách lớn với cô. Cô ấy gọi điện cho tui, giọng đầy vẻ lo lắng:

"Chú Hai Liêm ơi, chú rành mấy cái đồ công nghệ quá trời. Chú qua coi giùm con cái nhà thông minh được không? Mà con muốn cái nhà thông minh này... nó giúp con kèm con học bài á."

Tui nghe xong thì thấy lạ lạ. Thường thì nhà thông minh là để giải trí, để tiện nghi, chứ ai lại dùng để kèm con học bài bao giờ. Tui liền hỏi cô giáo kỹ hơn về nhu cầu của cô.

Cô giáo mới giải thích: "Tụi nhỏ nhà con mỗi lần ngồi vô bàn học là y như rằng buồn ngủ, hay mất tập trung. Con muốn có một cái hệ thống sao mà mỗi khi tụi nhỏ ngồi vô bàn học, đèn nó phải tự động sáng rõ hơn, rồi có tiếng nhạc nhẹ nhàng, du dương để tụi nó tập trung. Đặc biệt, con muốn có một cái loa thông minh, nó có thể đọc bài, đọc thơ cho tụi nhỏ nghe, lỡ con bận quá thì nó có thể thay con kiểm tra bài nữa."

Trời đất quỷ thần ơi! Tui nghe xong mà muốn té ngửa! Đây đâu còn là nhà thông minh nữa, mà là một "gia sư AI" rồi. Tui làm nghề gần chục năm, chưa bao giờ gặp một yêu cầu nào "độc lạ Bình Dương" như vầy. Thường thì nhà thông minh là để lo cho người lớn, còn ở đây là lo cho việc học của con nít.

Thôi thì nghề của mình là phục vụ, khách hàng là thượng đế. Cô giáo đã tin tưởng mình thì mình phải cố gắng làm thôi. Tui lật đật tính toán, tìm kiếm mấy cái thiết bị thông minh có thể hỗ trợ việc học. Nào là đèn thông minh có thể điều chỉnh độ sáng, nhiệt độ màu; loa thông minh có thể phát nhạc, đọc sách nói, thậm chí là hỏi đáp kiến thức; rồi còn phải kết nối với một cái màn hình thông minh để hiển thị các bài tập, câu hỏi nữa.

Cái quá trình lắp đặt cũng không hề dễ dàng. Tui phải giải thích cặn kẽ cho cô giáo cách sử dụng, cách lập trình. Rồi tui còn phải cài đặt các bài học, các câu hỏi vào hệ thống để nó hoạt động đúng theo nhu cầu của cô và mấy đứa nhỏ. Cuối cùng thì mọi thứ cũng đâu vào đó. Từ ngày có cái "gia sư AI" này, cô giáo mừng lắm. Cô nói giờ tụi nhỏ chịu khó học bài hơn, đỡ mất tập trung hơn, mà cô cũng đỡ vất vả hơn nhiều.

BÀI HỌC KINH NGHIỆM:

Cái chuyện này làm tui suy nghĩ hoài. Rốt cuộc thì cái sự thông minh, đôi khi không phải chỉ nằm ở mấy cái công nghệ hiện đại, mà nó nằm ở chỗ biết lắng nghe, biết thấu hiểu cái nhu cầu thiệt tình của người khác. Có những chuyện tưởng chừng vô lý, nhưng khi mình chịu khó suy nghĩ, tìm cách giải quyết thì mới thấy nó có cái lý riêng của nó.

Cũng giống như ông bà xưa hay nói, "Học ăn, học nói, học gói, học mở." Cái sự học là chuyện cả đời người, và công nghệ có thể là một công cụ đắc lực để hỗ trợ cho việc học đó. Quan trọng là mình biết cách tận dụng nó.

Vậy đó mấy cha mấy má, nên ai có ý tưởng gì độc đáo, hay thậm chí "dị" một chút, thì đừng ngại mà liên hệ tui Hai Liêm. Dù là nhà thông minh cho tiện nghi, cho sức khỏe, hay thậm chí là để hỗ trợ việc học của con cái, tui cũng làm hết. Tui chuyên tư vấn, thiết kế, thi công, lắp đặt, bảo trì, sửa chữa các đồ dùng thông minh trong dân dụng. Kể cả mấy cha mấy má mua đồ của ai rồi, cần tui tới lắp đặt, sửa chữa, tui cũng nhận hết, chỉ tính tiền công thôi à.

Có gì cứ liên hệ tui qua số 0902633999 (có Zalo, WhatsApp) hay ghé tui tại ấp Đôi Ma, xã Gia Thuận, tỉnh Đồng Tháp để tui lắng nghe câu chuyện của mấy cha mấy má nghe.

Chào mấy cha mấy má, lại là Hai Liêm Vô Duyên đây! Bữa nay tui kể một câu chuyện nữa, mà câu chuyện này nó lại đưa tui về với gốc gác nông nghiệp của mình. Chuyện là tui có một khách hàng, một ông chú có cái vườn rau sạch thiệt là bự, mà ổng muốn làm nhà thông minh cho... cái vườn rau đó.

Ông chú này tên Bảy Giáp, là một lão nông tri điền chính hiệu. Ổng trồng đủ thứ rau củ quả, từ rau cải, xà lách cho đến cà chua, dưa leo. Một bữa ổng gọi tui tới, giọng hồ hởi:

"Chú Hai Liêm ơi, chú rành mấy cái đồ công nghệ quá trời. Chú qua coi giùm tui cái nhà thông minh được không? Mà tui muốn cái nhà thông minh này... nó lo cho cái vườn rau của tui á."

Tui nghe xong thì hiểu ngay là chú muốn một hệ thống tưới tiêu tự động. Tui liền tư vấn cho chú mấy cái thiết bị như cảm biến độ ẩm đất, van điện từ, bơm nước thông minh... để lỡ đất khô thì hệ thống sẽ tự động tưới, tưới đủ ẩm thì tự động ngắt.

Chú Bảy Giáp nghe xong thì gật gù, nhưng lại chép miệng nói:

"Mấy cái đó thì hay đó chú, nhưng mà tui muốn cái nhà thông minh của tui nó còn phải biết phân biệt cây nào cần nước nhiều, cây nào cần nước ít nữa. Rồi mỗi khi trời mưa, nó phải tự động ngắt nước, chứ không thôi cây úng hết. Đặc biệt, nó phải biết khi nào có sâu bệnh để báo cho tui biết nữa chứ!"

Trời đất quỷ thần ơi! Tui nghe xong mà muốn té ngửa! Đây đâu còn là nhà thông minh nữa, mà là một "nông dân công nghệ cao" rồi. Tui làm nghề gần chục năm, chưa bao giờ gặp một yêu cầu nào "độc lạ Bình Dương" như vầy. Thường thì nhà thông minh là để lo cho con người, còn ở đây là lo cho rau củ quả.

Thôi thì nghề của mình là phục vụ, khách hàng là thượng đế. Chú Bảy Giáp đã tin tưởng mình thì mình phải cố gắng làm thôi. Tui lật đật tính toán, tìm kiếm mấy cái thiết bị nông nghiệp thông minh có thể kết nối với hệ thống nhà thông minh. Nào là cảm biến đa năng đo độ ẩm, nhiệt độ, ánh sáng; camera giám sát có chức năng phát hiện sâu bệnh bằng AI; rồi còn phải kết nối với một cái loa thông minh để nó báo cho chú Bảy biết nữa.

Cái quá trình lắp đặt cũng không hề dễ dàng. Tui phải giải thích cặn kẽ cho chú Bảy Giáp cách sử dụng, cách kết nối. Rồi tui còn phải lập trình cho hệ thống để nó hoạt động đúng theo nhu cầu của từng loại cây. Cuối cùng thì mọi thứ cũng đâu vào đó. Từ ngày có cái "nông dân công nghệ" này, chú Bảy Giáp vui lắm. Chú nói giờ không còn lo rau úng, không còn lo sâu bệnh nữa. Năng suất rau cũng tăng lên đáng kể.

BÀI HỌC KINH NGHIỆM:

Cái chuyện này làm tui suy nghĩ hoài. Rốt cuộc thì cái sự thông minh, đôi khi không phải chỉ nằm ở mấy cái công nghệ hiện đại, mà nó nằm ở chỗ biết lắng nghe, biết thấu hiểu cái nhu cầu thiệt tình của người khác. Có những chuyện tưởng chừng vô lý, nhưng khi mình chịu khó suy nghĩ, tìm cách giải quyết thì mới thấy nó có cái lý riêng của nó.

Cũng giống như ông bà xưa hay nói, "Đất lành chim đậu." Khi mình biết chăm sóc, biết yêu thương cái mảnh đất của mình, thì nó sẽ cho mình những thành quả ngọt ngào. Công nghệ chỉ là công cụ để mình làm cho cái "đất lành" đó thêm tốt hơn mà thôi.

Vậy đó mấy cha mấy má, nên ai có ý tưởng gì độc đáo, hay thậm chí "dị" một chút, thì đừng ngại mà liên hệ tui Hai Liêm. Dù là nhà thông minh cho người hay cho rau củ quả, tui cũng làm hết. Tui chuyên tư vấn, thiết kế, thi công, lắp đặt, bảo trì, sửa chữa các đồ dùng thông minh trong dân dụng. Kể cả mấy cha mấy má mua đồ của ai rồi, cần tui tới lắp đặt, sửa chữa, tui cũng nhận hết, chỉ tính tiền công thôi à.

Có gì cứ liên hệ tui qua số 0902633999 (có Zalo, WhatsApp) hay ghé tui tại ấp Đôi Ma, xã Gia Thuận, tỉnh Đồng Tháp để tui lắng nghe câu chuyện của mấy cha mấy má nghe.

Chào mấy cha mấy má, lại là Hai Liêm Vô Duyên đây! Bữa nay tui kể cho nghe một câu chuyện mà tui tin chắc nhiều ông chồng sẽ thấy mình trong đó, chuyện là tui làm nhà thông minh mà chức năng chính lại là... tránh vợ cằn nhằn.

Chuyện là có một ông bạn thân của tui, ổng tên Tám Cảnh, cũng là dân làm ăn khá giả. Một bữa ổng gọi điện cho tui, giọng như muốn khóc:

"Mày ơi Hai Liêm, cứu tao với! Vợ tao bả cằn nhằn tao muốn điên cái đầu rồi. Cái gì bả cũng la, nào là sao không tắt đèn, sao không đóng cửa, sao không kiểm tra bếp ga... Tao muốn có một cái nhà thông minh mà nó giúp tao khỏi bị vợ la, mày làm được không?"

Tui nghe xong vừa mắc cười vừa thương thằng bạn. Đúng là đàn ông nhiều khi hay quên, mà phụ nữ thì lại hay để ý mấy chuyện lặt vặt. Cái chuyện vợ cằn nhằn chồng chắc là chuyện muôn thuở rồi. Tui mới nói: "Được thôi mày, để tao qua coi cho."

Tới nhà thằng Tám Cảnh, tui mới bắt đầu tư vấn. Tui gắn mấy cái cảm biến cửa, cảm biến chuyển động, cảm biến nhiệt độ. Tui lập trình cho đèn tự động tắt khi không có người, cửa tự động khóa khi ra khỏi nhà, bếp ga tự động ngắt khi không sử dụng. Đặc biệt, tui còn gắn một cái camera nhỏ ở cửa ra vào, có chức năng nhận diện khuôn mặt. Mỗi khi thằng Tám Cảnh vừa bước chân ra khỏi nhà, cái loa thông minh sẽ tự động thông báo: "Anh Tám Cảnh đã ra khỏi nhà, đèn phòng khách đã tắt, cửa chính đã khóa, bếp ga đã ngắt."

Thằng Tám Cảnh nghe xong thì mắt sáng rỡ. Nó nói: "Đúng rồi đó mày! Cứ mỗi lần tao đi làm về là vợ tao la làng lên, nào là 'Anh có tắt đèn không?', 'Anh có khóa cửa chưa?'. Giờ có cái này rồi là bả khỏi la tao nữa!"

Tui làm xong hệ thống cho nó, mấy bữa sau thằng Tám Cảnh điện thoại cho tui, giọng mừng rỡ:

"Mày ơi Hai Liêm, công nhận mày hay thiệt! Từ ngày có cái nhà thông minh này, vợ tao bớt cằn nhằn tao hẳn. Giờ tao đi làm về là bả chỉ hỏi 'Anh Tám Cảnh có đói bụng không?', chứ không còn hỏi mấy chuyện lặt vặt kia nữa. Đúng là 'cứu tinh' của đời tao mà!"

Tui nghe xong thì cũng thấy vui lây. Hóa ra, công nghệ đâu chỉ giúp cuộc sống tiện nghi hơn, mà đôi khi nó còn giúp giữ gìn hạnh phúc gia đình nữa.

BÀI HỌC KINH NGHIỆM:

Cái chuyện này làm tui suy nghĩ hoài. Rốt cuộc thì cái sự thông minh, đôi khi không phải chỉ nằm ở mấy cái máy móc hiện đại, mà nó nằm ở chỗ mình biết dùng công nghệ để giải quyết những vấn đề tưởng chừng như nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống. Nó là sự thấu hiểu, sự tinh tế.

Cũng như ông bà xưa hay nói, "Một điều nhịn, chín điều lành." Trong cuộc sống vợ chồng, nhiều khi chỉ cần một chút nhường nhịn, một chút thông cảm là mọi chuyện sẽ êm ấm. Và đôi khi, công nghệ cũng có thể là cầu nối để tạo ra sự thông cảm đó.

Vậy đó mấy cha mấy má, nên ai có ý tưởng gì độc đáo, hay thậm chí "dị" một chút, thì đừng ngại mà liên hệ tui Hai Liêm. Dù là nhà thông minh cho tiện nghi, cho sức khỏe, hay thậm chí là để... tránh vợ cằn nhằn, tui cũng làm hết. Tui chuyên tư vấn, thiết kế, thi công, lắp đặt, bảo trì, sửa chữa các đồ dùng thông minh trong dân dụng. Kể cả mấy cha mấy má mua đồ của ai rồi, cần tui tới lắp đặt, sửa chữa, tui cũng nhận hết, chỉ tính tiền công thôi à.

Có gì cứ liên hệ tui qua số 0902633999 (có Zalo, WhatsApp) hay ghé tui tại ấp Đôi Ma, xã Gia Thuận, tỉnh Đồng Tháp để tui lắng nghe câu chuyện của mấy cha mấy má nghe.

MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget